CHÀNG NGỦ-Truyện cổ M’nông

Lượt xem:

Đọc bài viết

Ngày xưa, có một anh chàng tên là M’Bich có tật ngủ nhiều. Anh ta có thể ngủ từ ngày này sang ngày khác mà không biết chán. Đến một ngày nọ, tự nhiên M’Bich muốn lấy vợ, anh ta liền nói với mẹ:

  • Mẹ ơi! Tìm cho con một người vợ đi, người đẹp ấy!
  • Tìm làm gì hả con? Thân con chỉ biết ngủ suốt ngày suốt đêm mà bảo lấy vợ thì ai chịu.
  • Thì mẹ cứ đi hỏi thử, nếu người ta không chịu thì thôi.

Thấy con một mực đòi lấy vợ, người mẹ cũng đành phải đi hỏi hết nhà này đến nhà khác. Hỏi mãi, cũng có một người chịu lấy M’Bich, người đó là nàng Vi-Heia. Nhưng khi có vợ rồi, M’Bich vẫn chứng nào tật ấy. Chàng vẫn ngủ suốt ngày suốt đêm mặc người vợ làm lụng vất vả một mình. Nàng Vi-Heia phải nói mãi thì đến một bữa kia M’Bich mới chịu đi vào rừng đốn củi cùng với vợ. Nhưng khi đi chàng nằm thẳng cẳng trên xe ngủ ngon lành để vợ phải đánh xe bò. Vào đến rừng, M’Bich lại lăn ra ngủ dưới gốc cây trong khi vợ chàng hì hục đốn củi. Trong lúc ngủ, M’Bich mơ thấy vàng bạc chất đầy xung quanh mình nhưng vì lười biếng nên chàng không lấy một thứ gì cả. Khi chất củi đầy xe, nàng Vi-Heia gọi chàng dậy rồi ra về. Tối hôm đó M’Bích kể cho vợ nghe về giấc mơ của mình. Người vợ hỏi:

  • Thế tại sao anh không lấy số vàng bạc đó?
  • Không cần!

Sau đó ít lâu, nhiều người cũng biết được giấc mơ của M’Bích. Họ bèn rủ nhau đi tới chỗ M’Bích mơ thấy vàng bạc để tìm. Nhưng tới nơi họ chỉ thấy toàn là rắn rít. Cho là M’Bích nói dối, họ bàn với nhau là bắt rắn về thả vào nhà chàng cho bỏ tức. Đến tối, họ giở mái nhà chàng lên rồi thả hết rắn rít xuống chỗ vợ chồng chàng đang ngủ. Nhưng khi vừa chạm đất thì bao nhiêu rắn rít đều biến thành vàng bạc cả. Khi thức giấc, vợ chồng M’Bích vô cùng ngạc nhiên vì thấy nhà mình tự nhiên nhiều vàng bạc đến thế. Nhưng M’Bích không lấy hết mà chàng đem vàng bạc chia cho mỗi người một ít. Từ đó M’Bích trở nên giàu có và chàng được dân làng yêu mến hơn trước.