HEO VÀ CHÓ-Truyện cổ M’nông

Lượt xem:

Đọc bài viết

Ngày xửa ngày xưa, Chó và Heo là hai anh em. Hằng ngày chủ bảo Chó và Heo đi làm những công việc như cuốc cỏ, phát rẫy…. Ngày hôm đó, chủ bảo rằng ai làm xong nhanh thì về ăn cơm. Trong khi Heo siêng năng làm hết tất cả mọi việc thì Chó cứ huýt sáo, gác chân ở túp lều trông rất sung sướng. Heo làm tất cả mọi việc nên người Heo rất bẩn thỉu, đen thui và lộn xộn, vì vậy Heo ra suối tắm rửa sạch sẽ xong mới về nhà ăn cơm trong khi Chó thì giả bộ làm quần áo bẩn thỉu, lấy than bôi để làm bẩn mặt mũi. Đến giờ ăn cơm, Heo sau khi tắm rửa sạch sẽ xong thì về nhà sớm, còn Chó thì về đằng sau. Thấy thế ông chủ bèn hỏi tại sao người Chó lại bẩn mà người Heo lại sạch sẽ thế này. Chó nghe vậy bèn trả lời rằng chỉ có Chó chăm lo làm việc trong khi Heo thì cả ngày ngồi chơi. Heo liền lên tiếng phản đối nhưng ông chủ chỉ tin lời Chó và cho Chó ăn cơm, còn Heo thì bị cho ăn Cám. Từ đó về sau, Chó được ăn cơm còn Heo phải ăn cám, Chó được ở trong nhà còn Heo thì phải ở trong chuồng.

(Người kể: H’ Hằng, xã Quảng Phú, huyện Krông Nô, tỉnh Đắk Nông)